Bài học Tự chủ - Yêu thương - Trách nhiệm

Cô chúc các con những điều tốt đẹp nhất và mong rằng trong bất cứ hoàn cảnh nào các con cũng luôn sống YÊU THƯƠNG – TỰ CHỦ và TRÁCH NHIỆM như những gì các thầy cô ban lãnh đạo và đội ngũ giáo viên, công nhân viên trường THPT Việt Nhật đã dày công dày công dạy dỗ và vun đắp.


Vậy là đã ba năm cô cùng các con gắn bó với mái trường thân yêu – Trường THPT Việt Nhật. Cô vẫn còn nhớ như in ngày đầu tiên bước chân vào trường, cô được các con đứng thành hai hàng ở cổng, tay thì vòng trước ngực, trên môi nở nụ cười tươi và cúi người chào rất lễ phép. Hình ảnh ấy làm cô ấn tượng rất mạnh và không bao giờ phai nhạt trong ký ức cô. Cô không thể ngờ được là có một ngôi trường lại giáo dục và rèn cho học sinh một thói quen tốt như vậy, mặc dù lúc đó trường mới thành lập được mấy tháng và cũng mới có được một lớp. Và cô đã ao ước được làm việc lâu dài dưới mái trường này.

Và rồi ao ước của cô đã trở thành hiện thực. Sau hôm dạy thử, cô đã được nhận làm giáo viên của trường. Từ đó, hình ảnh ấy luôn luôn được lặp lại mỗi sớm mai khi cô đến lớp. Đó cũng chính là động lực, là nguồn động viên, nhắc nhở cô phải cố gắng thật nhiều hơn nữa trong sự nghiệp trồng người. Cô chợt nhận ra rằng suốt mười bảy năm qua có những điều cô chưa thật sự chú ý là thầy cô, giáo không chỉ là người truyền đạt kiến thức cho học sinh mà quan trọng hơn là phải dạy học sinh kỹ năng, đạo đức, nhân cách và hơn hết phải là người truyền lửa. Trước hết phải dạy các con thành nhân đã rồi mới thành danh.

Năm học mới đã đến, trường đón chào thêm các con – học sinh lớp 10.  Sau một thời gian ngắn học tập tại trường, các con đã rèn được nhiều thói quen tốt và đặc biệt hơn nữa các con đã đưa cô từ ngạc nhiên này đến bất ngờ khác. Từ những học sinh ngày đầu  vào trường chưa có thói quen chào hỏi, bây giờ các con đã biết cúi đầu chào hỏi tất cả mọi người trong trường và sẵn sàng chia sẻ, giúp đỡ mọi người như dành nhau dắt xe ra cổng cho các thầy cô, phụ huynh hay khách đến thăm trường. Từ những học sinh rụt rè, nhút nhát không dám nói to tên mình mỗi khi thầy cô, bạn bè hỏi tới, nay các con đã trút bỏ cái vỏ ốc trên người mình để trở thành những cô cậu học sinh vô cùng năng động, hoạt bát, tự tin khi các con thi nhau lên đàn  hát , kể chuyện, nhảy múa, dẫn chương trình...trong những buổi sinh hoạt dưới cờ mỗi thứ hai đầu tuần, những buổi sinh hoạt tập thể hay những buổi lễ của trường. Các con lại trở thành những nhà thuyết trình vô cùng chuyên nghiệp, tự tin hay những vị giám khảo vô cùng nghiêm khắc trong những tiết học. Các con biết tổ chức, lãnh đạo, hợp tác khi làm việc nhóm. Trong những giải đấu bóng đá, võ thuật, bắn súng ... các con lại trở thành những cầu thủ, những vận động viên thể thao bất khả chiến bại trên đấu trường. Trong những câu lạc bộ phát thanh học đường hay câu lạc bộ nhiếp ảnh các con lại trở thành những  biên tập viên, phát thanh viên, những nhà nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.  Còn trong những buổi dã ngoại, những buổi đi làm từ thiện hay những phong trào làm viêc tốt...các con lại trở thành những nhà hảo tâm với trái tim vô cùng nhân ái. Các con biết quan tâm, yêu thương lẫn nhau và biết sẻ chia, thấu cảm với những người kém may mắn hơn mình. Các con đã cho thầy cô và mọi người biết rằng lòng nhân ái là những gì cốt lõi và đáng quý nhất trên cuộc đời này. Tất cả rồi sẽ mất đi chỉ còn tình người với một tấm lòng biết yêu thương và những việc làm tử tế là mãi mãi. Còn rất nhiều, nhiều lắm những việc các con làm  để trở nên hoàn hảo hơn nhưng cô không thể nói ra hết.

Là một người thầy trực tiếp chứng kiến những thay đổi ấy của các con, cô rất vui và tự hào về điều đó. Cô tự hào vì các con biết lễ phép, biết sẻ chia, biết quan tâm, biết yêu thương và luôn có trách nhiệm với những gì mình làm, với chính cuộc sống của mình; các con biết thất bại, biết chấp nhận thất bại và hơn hết các con biết nhận trách nhiệm , biết nhận lỗi và biết sửa lỗi. Cô tự hào và hạnh phúc vì các con luôn biết tự chủ trong suy nghĩ, trong lời nói và trong những việc các con làm. Các con biết trung thực, tự trọng, chăm chỉ, tự lực, vượt khó và luôn cố gắng hoàn thiện bản thân.

Các con thân mến! Ba năm học tập rèn luyện tại trường rồi cũng sẽ kết thúc và các con phải chia tay thầy cô, bạn bè và rời xa mái trường THPT Việt Nhật thân yêu. Nơi đã in dấu tuổi thanh xuân và chứng kiến những bước tiến, sự trưởng thành của các con trên ngưỡng cửa vào đời. Rồi khi các con bước ra khỏi cánh cửa trường THPT Việt Nhật để bước sang một cánh cửa mới với nhiều bão giông và đầy cạm bẫy nhưng cô vẫn tin rằng các con sẽ luôn tự tin, vững chãi, bản lĩnh như những cánh chim bằng vượt sóng gió trùng khơi. Cô chúc các con những điều tốt đẹp nhất và mong rằng trong bất cứ hoàn cảnh nào các con cũng luôn sống YÊU THƯƠNG – TỰ CHỦ và TRÁCH NHIỆM như những gì các thầy cô ban lãnh đạo và đội ngũ giáo viên, công nhân viên trường THPT Việt Nhật đã dày công dày công dạy dỗ và vun đắp. Hãy là niềm tự hào của VJS các con nhé!

                                                                                             Thân ái chào các con!

Tác giả: Cô Nguyễn Thị Tú Anh - Giáo viên Ngữ văn


Đăng ký
tư vấn
0918 860 156